Nước mặt là quy định được ghi nhận lần đầu tiên tại Luật tài nguyên nước năm 1998.
Nước được dùng trong các hoạt động nông nghiệp, công nghiệp, dân dụng, giải trí và môi trường. Nó cung cấp cho hoạt động sản xuất đảm bảo an ninh lương thực cho xã hội, đảm bảo được chất lượng cuộc sống của mỗi con người và sức khỏe cho cộng đồng. Ngoài ra, nó còn tạo ra năng lượng điện để cung cấp cho hoạt động của nền kinh tế thông qua việc sử dụng động lực hay năng lượng dòng chảy. Nước là nhân tố quan trọng tác động trực tiếp hoặc gián tiếp lên hầu hết các lĩnh vực kinh tế, xã hội: từ nông nghiệp, công nghiệp, du lịch đến các vấn đề về sức khỏe.
Trước thực trạng nguồn nước mặt và nước ngầm ngày càng bị ô nhiễm và cạn kiệt, nếu không có các chính sách về việc bảo vệ và sử dụng nước hợp lý, thì trong tương lai, nước sạch sẽ trở thành nguồn tài nguyên cực khan hiếm. Theo đó, việc sử dụng nước mặt phải tuân thủ các quy định của pháp luật nhằm bảo đảm tiết kiệm, tránh ô nhiễm.